Chương 52:
Bế Tắc
Trans: Cầm Sư
Beta: Lão Miêu Hóa Hồ
Trương Hải Khách gẩy gẩy chỗ nước bùn, một lát liền phát hiện trong đống nước bùn người kia vừa nôn ra có rất nhiều những con đỉa nhỏ, cái thứ đỉa đen đúa này kích thước chỉ như sợi mì, không ngừng giãy dụa ở trong đống uế vật, nhìn cứ như một bát mì biết ngọ nguậy vậy.
[Ta cũng phải nói một chút, nó làm ta kinh quá thành ra ta đã kinh rồi nên dùng lời lẽ max cảm xúc miêu tả cho mọi người cùng kinh luôn thể =)) ]
Trương Hải Khách nhặt một con lên thì phát hiện con đỉa này còn trông không giống đỉa bình thường chút nào, trên bề mặt toàn bộ đều là những chấm nhỏ, nhìn kỹ mới thấy chúng đều là những bọc nước bùn trắng chứa trứng, nhiều chi chít.
Trương Hải Khách chắt lưỡi một tiếng, lại nhìn kỹ da của mình, hắn lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Hắn thấy bên dưới da mình có rất nhiều những đường nhỏ nổi lên nhàn nhạt, bên trên cũng có rất nhiều những vết li ti nổi lên mờ mờ.
Không có cảm giác gì cả, không nhìn kỹ thì cũng nhìn không ra.
Những người khác vẫn còn đang giúp người kia rửa ruột, còn đang giận dữ la mắng náo loạn lên, Trương Hải Khách quát lên: “Đừng nháo nữa! Chết đến nơi rồi!”
Mấy tên kia vừa mới im lặng xúm lại, liền thấy Trương Hải Khách dùng chủy thủ cắt vào da mình, vết cắt rất sâu xuống, một con đỉa đen thui mình đầy trứng trùng mới dần lộ ra. Trương Hải Khách dùng chủy thủ móc nó ra, máu bắn ra bốn phía rơi xuống mặt đất. Những con đỉa trong bãi uế vật trên mặt đất kia toàn bộ đều bò về phía có máu rơi xuống.
Con đỉa bị móc ra không ngừng dãy dụa trên mũi dao, nét mặt Trương Hải Khách nhăn nhúm cả lại, liền đốt hỏa chiết tử đem nó đốt cháy. Lại nhìn những chỗ khác trên cơ thể mình, Trương Hải Khách gần như tuyệt vọng. Hắn đưa mắt có thể nhìn thấy ở tất cả mọi chỗ đều lờ mờ những đường đen đen, dưới da hắn gần như tất cả mọi chỗ đều có loại đỉa này.
“Chúng đi vào lúc nào chứ?”
“Chính là lúc chúng ta ở trong nước bùn, các cậu tự nhìn mình đi.”
Những người khác lập tức cởi quần áo ra, nhìn thật kỹ thân thể của mình, vừa nhìn một chút tất cả mọi người liền cảm thấy sụp đổ. Tình hình trên người tất cả bọn họ và Trương Hải Khách chẳng khác gì nhau cả, bên dưới da thịt khắp toàn thân hầu như chẳng có chỗ nào là không có đỉa.
“Là đi vào từ lỗ chân lông.Trong nước bùn, chúng nó ở trong trạng thái ngủ đông, có lẽ kích cỡ chỉ bằng cọng tóc, sau khi đi vào cơ thể, hút máu mới to ra.”
“Vậy làm sao bây giờ? Nếu cứ móc ra thế này, cho dù chúng ta có khoét ra được thì cũng thành thịt băm luôn đấy.”
“Dùng lửa hơ, bắt chúng nó chui ra.” Trương Hải Khách nói.
“Chúng nó hút máu đã to đến như vậy, sợ rằng có muốn ra cũng ra không nổi đâu.”
“Cho nó chết ngạt bên trong còn hơn là để nó ăn chúng ta đến rỗng ra.”
Không gian và dưỡng khí dưới lòng đất đều không đủ, bằng không Trương Hải Khách thật sự muốn đem cả lu nước nấu sôi lên. Bọn họ chỉ có thể dùng cây đuốc hơ hơ lại gần ngực mình. Không lâu sau trong không khí đã tràn ngập mùi thịt quay ngào ngạt.
Trương Hải Khách nghĩ cho dù không hơ cho bọn đỉa chui ra được thì cũng sẽ nướng chết chúng bên trong cơ thể. Thế nhưng sau khi làm thế thật, hắn liền phát hiện ra là sai lầm mất rồi.
Bọn đỉa ngay lập tức bị sức nóng kinh động, hắn có thể cảm giác được rất rõ ràng tất cả những con đỉa kia chui sâu vào trong cơ thể hắn. Khi trước chẳng qua là cảm thấy ngứa ngứa, rất nhanh sau đó hắn liền cảm thấy đau đớn khủng khiếp.
Bọn họ đành phải ngừng lại, một số người khác lập tức gãi điên cuồng, bắt đầu muốn dùng dao rạch cơ thể mình ra.
Vẫn là Trương Hải Khác giữ được bình tĩnh: “Đừng hoảng, việc này chưa phải là bế tắc đâu.”
Hắn nhìn xung quanh, nói: “Lúc người trong tộc chúng ta tới nơi này, những con đỉa này khẳng định đã ở đó, bọn họ cũng không có chuyện gì, khi chúng ta vừa rồi nhìn thi thể họ, cũng không thấy bọn họ buộc kín ống quần hay gì cả. Điều này cho thấy bọn họ có cách giải quyết chuyện này. Chúng ta tìm xem.”
Bọn họ bắt đầu tìm kiếm trong đống đồ ít ỏi ở miếu thổ địa, nhưng đồ đạc thật sự là quá ít, chả có gì ngoài lu nước cả.
Chả nhẽ là nước ở bên trong lu sao?
Bọn họ ngay lập tức dùng nước trong lu một lần nữa chà rửa cơ thể mình. Lần này bọn họ chà một cách chăm chú và nỗ lực khác thường, chỉ hận không thể tiêm luôn cái nước kia vào trong da.
Sau khi bọn họ lau rửa xong, lại phát hiện cách này vô dụng. Thế nên tất cả cũng bình tĩnh lại, lũ đỉa theo đó cũng không ngọ nguậy nữa. [khiếp T.T]
“Tiểu quỷ kia nói chúng ta nhất định sẽ chết, có phải nó đã biết trong bùn có cái thứ trùng này không?”
“Nhưng mà chính nó cũng nhảy vào mà, nếu như nó biết, vậy nó khắc phục thế nào chứ?”
Trương Hải Khách hít sâu một hơi, nghĩ tới lời đồn đại trước kia từng nghe được rằng Muộn Du bình chính là đứa trẻ có được di truyền lợi hại nhất của gia tộc. Loại di truyền này tuy không phải là một năng lực thiết yếu, nhưng chỉ khi được di truyền năng lực này, nó mới có thể đi vào một số cổ mộ đặc biệt hung hiểm.
“Máu của nó.”
Trương Hải Khách bỗng nhiên hiểu ra,
“Máu của thằng bé đó, máu của nó khiến cho những con trùng này không thể tới gần nó. Cái đệch, lần trước nó ở đây, những người Trương gia kia đã đưa nó đến để lấy máu để thoát khỏi mấy con trùng này.”
Hắn đột nhiên đứng bật dậy,
“Đừng nghỉ nữa, trước khi mấy con đỉa này ở trong cơ thể chúng ta ấp trứng nở ra giết chết chúng ta, chúng ta nhất định phải tìm được tiểu quỷ kia, chỉ có nó mới có thể cứu được chúng ta mà thôi.”
Bọn họ ngay lập tức xuất phát.
Một mạch đi về phía trước, cũng không rõ là đã đi bao lâu, ít nhất cũng phải tới một ngày một đêm, bọn họ đã hoàn toàn đi sâu vào trong di chỉ, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không hề phát hiện ra chút tung tích nào của Muộn Du Bình. Con đường anh ta đi hình hoàn toàn không phải đường này. Đến buổi tối ngày thứ hai, bọn người Trương Hải Khách đã đi tới sát biên giới được thăm dò của cổ thành này.
Cái gọi là biên giới chính là nói những thăm dò của người Trương gia trước kia tới đây là kết thúc. Cái biên giới này chính là một cái thuyền cổ đã bị chìm trong nước bùn. Trương Hải Khách thấy thi thể của ba đứa trẻ ở trong khoang thuyền, bị chất đống trong góc, hoàn toàn đã khô queo. Hiển nhiên, đó đều là cô nhi ở Trương gia, bị rút cạn máu mà chết, trên người còn rất rõ những vết thương do lấy máu.
Mấy đứa trẻ này chỉ khoảng bảy tám tuổi, Trương Hải Khách vừa phẫn nộ lại vừa cảm thấy lực bất tòng tâm. Những đường đen đen trên cơ thể đang ngày càng to ra, có thể sờ thấy cả những đường nét của trứng ở dưới da.
“Chẳng còn cách nào nữa, nơi này quá lớn, chúng ta không tìm được những thông đạo khác, căn bản là không thể tìm thấy nó nữa. Có lẽ cứ lập tức quay trở về nhà, cha chúng ta mấy người bọn họ sẽ có cách.”
“Cậu cũng nghe tiểu quỷ kia nói rồi đó, nếu để người nhà biết được chúng ta đã từng tới cái chỗ này, chúng ta sẽ bị giết chết đấy.” Trương Hải Khách liền đáp,
“Hơn nữa chúng ta mà muốn đi ra rồi về đến nhà cũng cần phải có thời gian, đến lúc đó đừng nói là đỉa, trứng cũng đã nở ra. Chúng ta chỉ có một cơ hội sống sót thôi.”
“Cái gì?”
“Chúng ta phải phá nát cái chỗ này ra, phá thật nghiêm trọng, làm cho nó đến ngăn chúng ta lại.” Trương Hải Khách nói, “Kết cấu của nơi này không ổn định, chúng ta cũng mang theo thuốc nổ. Nếu chúng ta tạo ra chấn động đủ lớn, làm cho nơi này sụp xuống, cứ hai canh giờ lại cho nổ một lần, mặc kệ nó đang ở chỗ nào trong cổ thành này, nó nhất định sẽ đến ngăn cản chúng ta.”
“Nếu như nó không tới, lại còn chạy mất dép thì sao?”
“Thì chúng ta nhất định sẽ chết chắc luôn, vì thế không cần phải lo lắng vấn đề ấy.” Trương Hải Khách nói, “Nhưng tôi tin rằng nó dù có trăm cay nghìn đắng cũng nhất định sẽ quay lại đây, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tay đâu, phần thắng của chúng ta rất lớn.”